Kiểu gì thì kiểu, sau khi chia tay, cũng sẽ có ngày bạn gặp lại họ ở đâu đó trong cuộc đời.

1. Bỏ chạy


Bởi vì bạn không thích cảm giác rằng họ sẽ quan sát và đánh giá bạn.

2. Thể hiện rằng bạn quá tuyệt vời so với họ

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 2
Dù có như vậy thật hay không thì điểm mấu chốt vẫn là phải thật tự tin.

3. Khẳng định tình yêu vĩnh cửu mà bạn dành cho họ

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 3
Phương án này yêu cầu độ "mặt dày" nhất định, nhưng biết đâu lại đạt được hiệu quả bất ngờ?

4. Ghi lại ý tưởng cho một bài hát mà bạn đang chuẩn bị sáng tác

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 4
Đặc biệt công hiệu nếu bạn là Taylor Swift. Hay Adele!

5. Đông cứng

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 5
6. Làm điều gì đó vô cùng "bẩn tính"

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 6
Nếu giữa hai người có bạn chung, hãy chuẩn bị tinh thần mất hết số bạn đó trước khi hành động. 

7. Trốn

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 7
Nghĩ trước xem bạn có chịu đựng nổi cảm giác xấu hổ tới cùng cực nếu bị phát hiện không.

8. Tiết lộ một bí mật kinh khủng nào đó về đối phương

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 8
… và thường là điều mà họ không muốn chia sẻ với bất cứ ai.

9. Tỏ ra thân thiện một cách quá đà

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 9
Một cách để thể hiện rằng rõ ràng bạn vẫn chưa quên được họ.

10. Giả vờ như mình đang qua lại với một ai đó "hot" hơn gấp bội

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 10
Chỉ vào anh/cô bạn cực "hot" bên cạnh mình và giới thiệu là người yêu, nhưng kiểu gì bạn cũng bị lộ tẩy thôi.

11. Cười nhếch mép tỏ ý khinh bỉ

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 11
Chuẩn bị mũ giáp trước khi áp dụng nhé.

12. Bật khóc

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 12
13. Giả vờ có điện thoại gọi tới

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 13
Tránh mặt được là tốt nhất!

14. Ngăn họ tiến lại gần mình bằng cách đảo mắt tỏ rõ sự chán nản

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 14
Phương án này cần luyện tập. Cả về tâm lý lẫn cơ mắt. 

15. Vờ như bị mất trí nhớ

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 15
"Xin lỗi, nhưng bạn là ai nhỉ?"

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ"

Kiểu gì thì kiểu, sau khi chia tay, cũng sẽ có ngày bạn gặp lại họ ở đâu đó trong cuộc đời.

1. Bỏ chạy


Bởi vì bạn không thích cảm giác rằng họ sẽ quan sát và đánh giá bạn.

2. Thể hiện rằng bạn quá tuyệt vời so với họ

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 2
Dù có như vậy thật hay không thì điểm mấu chốt vẫn là phải thật tự tin.

3. Khẳng định tình yêu vĩnh cửu mà bạn dành cho họ

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 3
Phương án này yêu cầu độ "mặt dày" nhất định, nhưng biết đâu lại đạt được hiệu quả bất ngờ?

4. Ghi lại ý tưởng cho một bài hát mà bạn đang chuẩn bị sáng tác

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 4
Đặc biệt công hiệu nếu bạn là Taylor Swift. Hay Adele!

5. Đông cứng

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 5
6. Làm điều gì đó vô cùng "bẩn tính"

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 6
Nếu giữa hai người có bạn chung, hãy chuẩn bị tinh thần mất hết số bạn đó trước khi hành động. 

7. Trốn

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 7
Nghĩ trước xem bạn có chịu đựng nổi cảm giác xấu hổ tới cùng cực nếu bị phát hiện không.

8. Tiết lộ một bí mật kinh khủng nào đó về đối phương

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 8
… và thường là điều mà họ không muốn chia sẻ với bất cứ ai.

9. Tỏ ra thân thiện một cách quá đà

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 9
Một cách để thể hiện rằng rõ ràng bạn vẫn chưa quên được họ.

10. Giả vờ như mình đang qua lại với một ai đó "hot" hơn gấp bội

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 10
Chỉ vào anh/cô bạn cực "hot" bên cạnh mình và giới thiệu là người yêu, nhưng kiểu gì bạn cũng bị lộ tẩy thôi.

11. Cười nhếch mép tỏ ý khinh bỉ

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 11
Chuẩn bị mũ giáp trước khi áp dụng nhé.

12. Bật khóc

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 12
13. Giả vờ có điện thoại gọi tới

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 13
Tránh mặt được là tốt nhất!

14. Ngăn họ tiến lại gần mình bằng cách đảo mắt tỏ rõ sự chán nản

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 14
Phương án này cần luyện tập. Cả về tâm lý lẫn cơ mắt. 

15. Vờ như bị mất trí nhớ

15 phản ứng thường thấy nhất khi giáp mặt "người cũ" 15
"Xin lỗi, nhưng bạn là ai nhỉ?"
Đọc thêm..
Ở nước ta lúc nào cũng thao thao bất tuyệt câu " Nam nữ bình đẳng" nhưng thử hỏi được mấy ông chồng Việt công bằng với vợ mình như câu nói ấy. Người ta nói "yếu trâu còn hơn khỏe bò'. Câu nói đó đúng thật nhưng với những lý lẽ dưới đây thì có vẻ chẳng đúng tẹo nào nhỉ. 
Thời nay, đa số phụ nữ hiện đại đều đi làm. Ai cũng là người đảm đương nhiệm vụ tài chính trong gia đình. Vợ cũng đi làm hêt việc cơ quan rồi lại tất bật với con cái, cơm nước, xoay như chong chóng.

Vợ dậy sớm đi chợ mua đồ ăn, lo nấu đồ ăn sáng, cho con ăn... Một loạt công tác buổi sáng được hoàn thành trong khi chồng còn cố ngủ nướng.




Tối về vợ cũng với vòng xoay như vậy, vợ có nhờ chồng giúp cũng trễ nãi mãi không làm. Chồng có đủ thứ lý do để biện minh : Công việc chưa xong, chờ anh tý, Anh bận chút....Thôi thì chờ chồng làm thì vợ làm quách cho xong.

Đàn ông Việt thêm tính ích kỷ nữa. Đàn ông khi lấy vợ đều muốn vợ còn zin. Nếu biết vợ đã lỡ mất trinh thì coi như phụ nữ ngậm ngùi đủ thứ chuyện. Trong khi anh ta có gì với người yêu cũ thì cũng đâu biết được. Một số anh thoáng hơn chút thì nói "Cũng không sao, nhưng vẫn thích vợ còn zin hơ".

Chưa hết, với tính ngoại tình cũng vậy, chồng có lăng nhăng bị vợ biết cũng sẽ được tha thứ vì phụ nữ Việt Nam thường vị tha. Còn đàn ông Việt thì sao, chỉ có nước chửi té tát, làm ầm lên, hoặc ly dị.

Lại nói về việc tài chính gia đình, đàn ông hay nói phụ nữ Việt hay đòi hỏi tài chính, giữ tiền nong. Vâng thưa chị em chúng tôi cũng có sung sướng gì khi được giao nhiệm vụ giữ tiền đó, cũng chẳng qua vì lo trăm thứ khoản chi tiêu trong gia đình từ A đến Z. Nếu các anh cho là phụ nữ ích kỷ, chi ly thì xin trao lại anh cái quyền giữ túi đó vài tháng, các anh thấm thía liền à!







Thư gửi đàn ông Việt - Các anh đừng coi vợ mình là ôsin nhé. Hãy nhìn lại mình đi!

Ở nước ta lúc nào cũng thao thao bất tuyệt câu " Nam nữ bình đẳng" nhưng thử hỏi được mấy ông chồng Việt công bằng với vợ mình như câu nói ấy. Người ta nói "yếu trâu còn hơn khỏe bò'. Câu nói đó đúng thật nhưng với những lý lẽ dưới đây thì có vẻ chẳng đúng tẹo nào nhỉ. 
Thời nay, đa số phụ nữ hiện đại đều đi làm. Ai cũng là người đảm đương nhiệm vụ tài chính trong gia đình. Vợ cũng đi làm hêt việc cơ quan rồi lại tất bật với con cái, cơm nước, xoay như chong chóng.

Vợ dậy sớm đi chợ mua đồ ăn, lo nấu đồ ăn sáng, cho con ăn... Một loạt công tác buổi sáng được hoàn thành trong khi chồng còn cố ngủ nướng.




Tối về vợ cũng với vòng xoay như vậy, vợ có nhờ chồng giúp cũng trễ nãi mãi không làm. Chồng có đủ thứ lý do để biện minh : Công việc chưa xong, chờ anh tý, Anh bận chút....Thôi thì chờ chồng làm thì vợ làm quách cho xong.

Đàn ông Việt thêm tính ích kỷ nữa. Đàn ông khi lấy vợ đều muốn vợ còn zin. Nếu biết vợ đã lỡ mất trinh thì coi như phụ nữ ngậm ngùi đủ thứ chuyện. Trong khi anh ta có gì với người yêu cũ thì cũng đâu biết được. Một số anh thoáng hơn chút thì nói "Cũng không sao, nhưng vẫn thích vợ còn zin hơ".

Chưa hết, với tính ngoại tình cũng vậy, chồng có lăng nhăng bị vợ biết cũng sẽ được tha thứ vì phụ nữ Việt Nam thường vị tha. Còn đàn ông Việt thì sao, chỉ có nước chửi té tát, làm ầm lên, hoặc ly dị.

Lại nói về việc tài chính gia đình, đàn ông hay nói phụ nữ Việt hay đòi hỏi tài chính, giữ tiền nong. Vâng thưa chị em chúng tôi cũng có sung sướng gì khi được giao nhiệm vụ giữ tiền đó, cũng chẳng qua vì lo trăm thứ khoản chi tiêu trong gia đình từ A đến Z. Nếu các anh cho là phụ nữ ích kỷ, chi ly thì xin trao lại anh cái quyền giữ túi đó vài tháng, các anh thấm thía liền à!







Đọc thêm..
Tên cướp dùng một cây gậy giấu trong quần để mở cửa hang


Truyện tranh : Alibaba và cây đèn dầu

Tên cướp dùng một cây gậy giấu trong quần để mở cửa hang


Đọc thêm..
Tổng hợp những bài thơ chế hay nhất về con gái cực hài hước do Namkna tổng hợp và sưu tầm trên Internet.

Thơ chế hài hước về con gái
Gieo rắc kinh hoàn đến chúng ta……
Con gái bây giờ khó mà ưa
Móng tay xanh, tím, quá dư thừa
Tóc vàng môi đỏ, lông mi giả
Guốc cao áo ngắn hở bụng mà
Hai tai thì đục ba bốn lỗ
Lỗ rốn cũng đem cấm dây đồng
Nói chuyện tưởng chừng như pháo nổ
Con gái bây giờ … Có như không !(Vỗtay!!!)
Thơ chế con gái thời nay
Con gái ngày nay chán wá hà
Giàu thì dô được, nghèo thì xa
ăn nói dô duyên, thui thầy chạy
ở nhà làm biến mẹ cha la

Ra ngoài ăn diện giống con ma
Màu đỏ màu đen phát ớn à
Bếp núc hổng lo, lo mua sắm
Shopping thì giỏi, giỏi bán nhà
Mai mốt có chồng chồng sẽ chửi
đồ con gái gì mà wá lười
Chẳng biết làm gì chỉ biết ăn
ăn rùi ra chợ giả đười ươi
Con gái thơì nay thiệt đáng cười
Thơ chế con gái hay

Con gái thời nay rất dịu dàng
Ai mà đụng tới là tàn đời trai
Em cào em nhéo em quào
Aó quần tơi tả nhộm màu đỏ tươi
Đánh xong em vẫn tươi cười
Còn anh tơi tả như người ăn xin



Thơ chế sự *** của con gái

Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già

Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Thơ chế con gái hay
Con gái thời nay rất dịu dàng
Ai mà đụng tới là tàn đời trai
Em cào em nhéo em quào
Aó quần tơi tả nhộm màu đỏ tươi
Đánh xong em vẫn tươi cười
Còn anh tơi tả như người ăn xin



Thơ chế sự *** của con gái

Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già

Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Con gái thời nay rất dịu dàng
Ai mà đụng tới là tàn đời trai
Em cào em nhéo em quào
Aó quần tơi tả nhộm màu đỏ tươi
Đánh xong em vẫn tươi cười
Còn anh tơi tả như người ăn xin


Thơ chế sự *** của con gái

Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già

Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ


Thơ chế sự *** của con gái

Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già

Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ

Thơ chế sự *** của con gái

Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già

Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Thơ chế sự *** của con gái
Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già

Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già
Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Thơ chế về đàn ông và đàn bà
Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời
Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Thơ chế về con trai con gái
Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.


Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ


Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ

Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Thơ chế về con gái rất hay
Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ

Tóc dài, tóc ngắn, tóc lưa thưa
Nhuộm vàng nhuộm đỏ xanh đủ thứ
Khiến ta lắm lúc tưởng đàn lừa
Con gái bây giờ ôi chu chua
Ú ù nung núc như quả cà
Vậy mà em nói còn bé lắm
Cầu Bống muốn xập lúc em qua

Con gái bây giờ thích gì hả
Kim cương nhà ngói với đô la
Xe hơi trăm kiểu đều ham hết
Anh nào nghèo túng đá văng xa!


Con gái bây giờ dữ chết cha
Hoạn thư nữ tặc đều thua xa
Thằng nào lộn xộn “nam hơn nữ”
Mấy cô ****** biết tay bà

Con gái bây giờ thiệt lo xa
Ai tới coi mắt rỉ tai bà
Kỹ sư, bác sĩ coi tạm được
Anh nào không phải con mời ra

Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"

Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 
Con gái bây giờ ôi chu chua
Ú ù nung núc như quả cà
Vậy mà em nói còn bé lắm
Cầu Bống muốn xập lúc em qua
Con gái bây giờ thích gì hả
Kim cương nhà ngói với đô la
Xe hơi trăm kiểu đều ham hết
Anh nào nghèo túng đá văng xa!


Con gái bây giờ dữ chết cha
Hoạn thư nữ tặc đều thua xa
Thằng nào lộn xộn “nam hơn nữ”
Mấy cô ****** biết tay bà

Con gái bây giờ thiệt lo xa
Ai tới coi mắt rỉ tai bà
Kỹ sư, bác sĩ coi tạm được
Anh nào không phải con mời ra

Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"

Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 
Con gái bây giờ thích gì hả
Kim cương nhà ngói với đô la
Xe hơi trăm kiểu đều ham hết
Anh nào nghèo túng đá văng xa!

Con gái bây giờ dữ chết cha
Hoạn thư nữ tặc đều thua xa
Thằng nào lộn xộn “nam hơn nữ”
Mấy cô ****** biết tay bà

Con gái bây giờ thiệt lo xa
Ai tới coi mắt rỉ tai bà
Kỹ sư, bác sĩ coi tạm được
Anh nào không phải con mời ra

Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"

Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 

Con gái bây giờ dữ chết cha
Hoạn thư nữ tặc đều thua xa
Thằng nào lộn xộn “nam hơn nữ”
Mấy cô ****** biết tay bà

Con gái bây giờ thiệt lo xa
Ai tới coi mắt rỉ tai bà
Kỹ sư, bác sĩ coi tạm được
Anh nào không phải con mời ra

Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"

Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 
Con gái bây giờ dữ chết cha
Hoạn thư nữ tặc đều thua xa
Thằng nào lộn xộn “nam hơn nữ”
Mấy cô ****** biết tay bà
Con gái bây giờ thiệt lo xa
Ai tới coi mắt rỉ tai bà
Kỹ sư, bác sĩ coi tạm được
Anh nào không phải con mời ra

Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"

Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 
Con gái bây giờ thiệt lo xa
Ai tới coi mắt rỉ tai bà
Kỹ sư, bác sĩ coi tạm được
Anh nào không phải con mời ra
Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"

Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 
Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"
Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 
Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 

Hết tiền thì... vợ hét, "ho" suốt ngày !
Còn tiền... vợ hiền như nai,
Hết tiền... vợ mắng như nài quản voi !
Còn tiền... nhỏ nhẹ, hẳn hoi,
Hết tiền... vợ réo như còi hỏa xa !
Còn tiền thì... vợ hiền hòa,
Hết tiền... vợ dữ như là chằn tinh !
Còn tiền... vợ gọi: "Anh... anh",
Hết tiền... vợ gắt như chanh không đường !
Còn tiền... tình thương... mến thương,
Hết tiền... vợ đạp rớt giường như chơi !!! 

Gái xưa thủ tiết thờ chồng
Gái nay thủ tiết thờ chồng ....theo trai.
Gái xưa dạ một , vâng hai
Gái nay mà bảo là quai cãi liền.
Gái xưa thùy mị thục hiền
Gái nay như mấy con điên ngoài đường.
Gái xưa may vá tỏ tường
Gái nay chỉ biết tìm đường shopping.
Gái xưa mới thật là xinh
Gái nay như thể ....." tinh tinh xổng chuồng ". (Tâm đắc, tâm đắc =]])
Gái xưa ăn nói diệu dàng
Gái nay ăn nói sỗ sàng thấy ghê.
Gái xưa vừa gặp đă mê
Gái nay nh́n kỹ vẫn chê như thường.
Gái xưa đâu biết trèo tường
Gái nay giận lẩy bỏ nhà theo trai.
Gái xưa làm lụng quen tay
Gái nay làm biếng khoanh tay ngồi nhìn...

Gái xưa thủ tiết thờ chồng
Gái nay thủ tiết thờ chồng ....theo trai.
Gái xưa dạ một , vâng hai
Gái nay mà bảo là quai cãi liền.
Gái xưa thùy mị thục hiền
Gái nay như mấy con điên ngoài đường.
Gái xưa may vá tỏ tường
Gái nay chỉ biết tìm đường shopping.
Gái xưa mới thật là xinh
Gái nay như thể ....." tinh tinh xổng chuồng ". (Tâm đắc, tâm đắc =]])
Gái xưa ăn nói diệu dàng
Gái nay ăn nói sỗ sàng thấy ghê.
Gái xưa vừa gặp đă mê
Gái nay nh́n kỹ vẫn chê như thường.
Gái xưa đâu biết trèo tường
Gái nay giận lẩy bỏ nhà theo trai.
Gái xưa làm lụng quen tay
Gái nay làm biếng khoanh tay ngồi nhìn...

Gái xưa thủ tiết thờ chồng
Gái nay thủ tiết thờ chồng ....theo trai.
Gái xưa dạ một , vâng hai
Gái nay mà bảo là quai cãi liền.
Gái xưa thùy mị thục hiền
Gái nay như mấy con điên ngoài đường.
Gái xưa may vá tỏ tường
Gái nay chỉ biết tìm đường shopping.
Gái xưa mới thật là xinh
Gái nay như thể ....." tinh tinh xổng chuồng ". (Tâm đắc, tâm đắc =]])
Gái xưa ăn nói diệu dàng
Gái nay ăn nói sỗ sàng thấy ghê.
Gái xưa vừa gặp đă mê
Gái nay nh́n kỹ vẫn chê như thường.
Gái xưa đâu biết trèo tường
Gái nay giận lẩy bỏ nhà theo trai.
Gái xưa làm lụng quen tay
Gái nay làm biếng khoanh tay ngồi nhìn...
Thượng đế sinh chi lắm các bà

Con gái bây giờ sao khác xưa
Còn tiền... vợ nói líu lo,

Nguồn: Namkblog

Thơ chế về con gái hay nhất

Tổng hợp những bài thơ chế hay nhất về con gái cực hài hước do Namkna tổng hợp và sưu tầm trên Internet.

Thơ chế hài hước về con gái
Gieo rắc kinh hoàn đến chúng ta……
Con gái bây giờ khó mà ưa
Móng tay xanh, tím, quá dư thừa
Tóc vàng môi đỏ, lông mi giả
Guốc cao áo ngắn hở bụng mà
Hai tai thì đục ba bốn lỗ
Lỗ rốn cũng đem cấm dây đồng
Nói chuyện tưởng chừng như pháo nổ
Con gái bây giờ … Có như không !(Vỗtay!!!)
Thơ chế con gái thời nay
Con gái ngày nay chán wá hà
Giàu thì dô được, nghèo thì xa
ăn nói dô duyên, thui thầy chạy
ở nhà làm biến mẹ cha la

Ra ngoài ăn diện giống con ma
Màu đỏ màu đen phát ớn à
Bếp núc hổng lo, lo mua sắm
Shopping thì giỏi, giỏi bán nhà
Mai mốt có chồng chồng sẽ chửi
đồ con gái gì mà wá lười
Chẳng biết làm gì chỉ biết ăn
ăn rùi ra chợ giả đười ươi
Con gái thơì nay thiệt đáng cười
Thơ chế con gái hay

Con gái thời nay rất dịu dàng
Ai mà đụng tới là tàn đời trai
Em cào em nhéo em quào
Aó quần tơi tả nhộm màu đỏ tươi
Đánh xong em vẫn tươi cười
Còn anh tơi tả như người ăn xin



Thơ chế sự *** của con gái

Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già

Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Thơ chế con gái hay
Con gái thời nay rất dịu dàng
Ai mà đụng tới là tàn đời trai
Em cào em nhéo em quào
Aó quần tơi tả nhộm màu đỏ tươi
Đánh xong em vẫn tươi cười
Còn anh tơi tả như người ăn xin



Thơ chế sự *** của con gái

Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già

Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Con gái thời nay rất dịu dàng
Ai mà đụng tới là tàn đời trai
Em cào em nhéo em quào
Aó quần tơi tả nhộm màu đỏ tươi
Đánh xong em vẫn tươi cười
Còn anh tơi tả như người ăn xin


Thơ chế sự *** của con gái

Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già

Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ


Thơ chế sự *** của con gái

Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già

Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ

Thơ chế sự *** của con gái

Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già

Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Thơ chế sự *** của con gái
Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già

Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Trời sinh con gái làm gì
Chỉ tội mấy chàng tỏ tình si
“Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sỉ ”
Chuyện này chỉ có trong cổ thi
Trời sinh con gái để làm gì
Sáng nắng chiều mưa chẳng hiểu chi
Khi vui khi cáu khi hờn giận
Thoắt khi hạnh phúc, thoắt sầu bi
Trời sinh ra mấy … mụ đàn bà
Ví dụ …(đừng giận nha)
Tóc xanh môi đỏ, da toàn mụn
Reo rắc kinh hoàng thế gian ta
Lại nói khi trời chế tạo ra
Cái xương sườn gấy, ấy đàn bà
Hạnh phúc từ đây đi đâu hết
Sáng thấy cằn nhằn, tối thấy la
Em vốn sinh ra phận đàn bà
Yếu liểu tơ mềm khác nào hoa
Cũng đúng anh nhìn hoa cả mắt
Một người mà cứ ngỡ là … ba
Thượng đế đã dặn bảo em là
Liếc mắt đưa tình tạo phong ba
Áo quần trang sức thi đua lượn
Nấu cơm thì khói khét cả nhà
Con gái vốn là con người ta
Có lý do không , cưng nhất nhà ?
Nắng mưa ko đậy, mong người rước
Hơn hai mươi đã sợ gái già
Thơ chế về đàn ông và đàn bà

Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Thơ chế về đàn ông và đàn bà
Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời

Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Đàn ông là những vị thần
Đàn bà là lũ cù lần dở hơi
Đàn ông toàn bậc chịu chơi
Đàn bà keo kiệt cả đời ki bo
Đàn ông xe máy ô tô
Đàn bà xe đạp xe thồ mà phi
Đàn ông tính chẳng sợ chi
Đàn bà nhìn thấy cái gì cũng run
Đàn ông hàm én râu hùm
Đàn bà lông mũi um tùm thấy ghê
Đàn ông uống rượu rất phê
Đàn bà 1 hớp đã tê cả mồm
Đàn ông có một ko hai
Đàn bà cã đám lai rai vĩa hè
Đàn ông chẳng có lôi thôi
Đàn bà thì có miệng môi réo ồ
Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà ko tập vẫn đô như thường
Đàn ông có tính dzễ thương
Đàn bà có tính coi thường đàn ông
Đàn ông học rộng hiểu thông
Đàn bà hõng học chổng mông kêu trời
Thơ chế về con trai con gái

Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Thơ chế về con trai con gái
Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.



Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Trăm năm trong cõi người ta
Con trai con gái khéo là khác nhau.
Con trai vốn tính anh hào
Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.
Con gái chỉ biết đứng nhai
Suốt ngày lải nhải những bài “tình ca”.
Trai thời bản chất thật thà
Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.
Còn riêng tính của mấy nương
Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.
Lại thêm cái tật la cà
Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.
Học hành thì chẳng xong xui
Phất phơ “dáng ngọc” tới lui cóp bài.
Nếu mà chẳng kịp sửa sai
Con trai rồi sẽ cho “bye” ra rìa.


Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ


Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ

Thơ chế về con gái rất hay

Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Thơ chế về con gái rất hay
Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ
Trời cao quả thật đa đoan
Tạo ra con gái nói sao bây giờ
Con gái là chúa mộng mơ
Nhẹ nhàng gót ngọc, bơ phờ thân trai
Con gái nói một là hai
Nói không là có chẳng sai bao giờ
Con gái đi giữa dòng thơ
Thả từng cánh mộng hững hờ liêu trai
Con gái ai bảo … nói dai
Không đâu, con gái nói… hoài đấy thôi
Con gái trọ giữa hồn côi
Từ đây giông gió than ôi não lòng
Con gái lại khoái … nhong nhong
Thả dòng tóc liểu bên song ghẹo người
Con gái tiết kiệm nụ cười
Buồn vui ai biết tình người ra sao
Con gái đôi lúc làm cao
Thương rồi chẳng ngõ, làm sao bây giờ
Con gái là khối tình mơ
Giữa hồn vương vấn ai chờ đêm trăng
Con gái hỏng khoái nói năng
Chỉ ghét, chỉ ..xiá … cằn nhằn chút chơi
Con gái dể ghét quá trời
Hỉ nộ ái ố, ai ngờ được đâu
Con gái là ánh tinh cầu
Hồn ta cô quạnh mộng đầu trăng sao
Con gái ? ai biết nói sao
Tình thơ ta gởi mộng cao hơn trời
Tạ ơn con gái một đời
Cho ta mơ mộng giữa đời ươm tơ

Tóc dài, tóc ngắn, tóc lưa thưa
Nhuộm vàng nhuộm đỏ xanh đủ thứ
Khiến ta lắm lúc tưởng đàn lừa
Con gái bây giờ ôi chu chua
Ú ù nung núc như quả cà
Vậy mà em nói còn bé lắm
Cầu Bống muốn xập lúc em qua

Con gái bây giờ thích gì hả
Kim cương nhà ngói với đô la
Xe hơi trăm kiểu đều ham hết
Anh nào nghèo túng đá văng xa!


Con gái bây giờ dữ chết cha
Hoạn thư nữ tặc đều thua xa
Thằng nào lộn xộn “nam hơn nữ”
Mấy cô ****** biết tay bà

Con gái bây giờ thiệt lo xa
Ai tới coi mắt rỉ tai bà
Kỹ sư, bác sĩ coi tạm được
Anh nào không phải con mời ra

Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"

Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 
Con gái bây giờ ôi chu chua
Ú ù nung núc như quả cà
Vậy mà em nói còn bé lắm
Cầu Bống muốn xập lúc em qua
Con gái bây giờ thích gì hả
Kim cương nhà ngói với đô la
Xe hơi trăm kiểu đều ham hết
Anh nào nghèo túng đá văng xa!


Con gái bây giờ dữ chết cha
Hoạn thư nữ tặc đều thua xa
Thằng nào lộn xộn “nam hơn nữ”
Mấy cô ****** biết tay bà

Con gái bây giờ thiệt lo xa
Ai tới coi mắt rỉ tai bà
Kỹ sư, bác sĩ coi tạm được
Anh nào không phải con mời ra

Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"

Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 
Con gái bây giờ thích gì hả
Kim cương nhà ngói với đô la
Xe hơi trăm kiểu đều ham hết
Anh nào nghèo túng đá văng xa!

Con gái bây giờ dữ chết cha
Hoạn thư nữ tặc đều thua xa
Thằng nào lộn xộn “nam hơn nữ”
Mấy cô ****** biết tay bà

Con gái bây giờ thiệt lo xa
Ai tới coi mắt rỉ tai bà
Kỹ sư, bác sĩ coi tạm được
Anh nào không phải con mời ra

Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"

Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 

Con gái bây giờ dữ chết cha
Hoạn thư nữ tặc đều thua xa
Thằng nào lộn xộn “nam hơn nữ”
Mấy cô ****** biết tay bà

Con gái bây giờ thiệt lo xa
Ai tới coi mắt rỉ tai bà
Kỹ sư, bác sĩ coi tạm được
Anh nào không phải con mời ra

Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"

Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 
Con gái bây giờ dữ chết cha
Hoạn thư nữ tặc đều thua xa
Thằng nào lộn xộn “nam hơn nữ”
Mấy cô ****** biết tay bà
Con gái bây giờ thiệt lo xa
Ai tới coi mắt rỉ tai bà
Kỹ sư, bác sĩ coi tạm được
Anh nào không phải con mời ra

Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"

Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 
Con gái bây giờ thiệt lo xa
Ai tới coi mắt rỉ tai bà
Kỹ sư, bác sĩ coi tạm được
Anh nào không phải con mời ra
Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"

Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 
Con gái bây giờ sao rồi a
Tóc cắt ba bảy nhận không ra
Bông tai bông mũi tùm lum cả
Đôi khi nhìn lộn tưởng "phe ta"
Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 
Cảm ơn Trời Phật phận gái ta
Vừa xinh vừa duyên dáng ngọc ngà
Cái thứ con trai tham nhiều vợ
Ngàn năm không đụng được chân BÀ 

Hết tiền thì... vợ hét, "ho" suốt ngày !
Còn tiền... vợ hiền như nai,
Hết tiền... vợ mắng như nài quản voi !
Còn tiền... nhỏ nhẹ, hẳn hoi,
Hết tiền... vợ réo như còi hỏa xa !
Còn tiền thì... vợ hiền hòa,
Hết tiền... vợ dữ như là chằn tinh !
Còn tiền... vợ gọi: "Anh... anh",
Hết tiền... vợ gắt như chanh không đường !
Còn tiền... tình thương... mến thương,
Hết tiền... vợ đạp rớt giường như chơi !!! 

Gái xưa thủ tiết thờ chồng
Gái nay thủ tiết thờ chồng ....theo trai.
Gái xưa dạ một , vâng hai
Gái nay mà bảo là quai cãi liền.
Gái xưa thùy mị thục hiền
Gái nay như mấy con điên ngoài đường.
Gái xưa may vá tỏ tường
Gái nay chỉ biết tìm đường shopping.
Gái xưa mới thật là xinh
Gái nay như thể ....." tinh tinh xổng chuồng ". (Tâm đắc, tâm đắc =]])
Gái xưa ăn nói diệu dàng
Gái nay ăn nói sỗ sàng thấy ghê.
Gái xưa vừa gặp đă mê
Gái nay nh́n kỹ vẫn chê như thường.
Gái xưa đâu biết trèo tường
Gái nay giận lẩy bỏ nhà theo trai.
Gái xưa làm lụng quen tay
Gái nay làm biếng khoanh tay ngồi nhìn...

Gái xưa thủ tiết thờ chồng
Gái nay thủ tiết thờ chồng ....theo trai.
Gái xưa dạ một , vâng hai
Gái nay mà bảo là quai cãi liền.
Gái xưa thùy mị thục hiền
Gái nay như mấy con điên ngoài đường.
Gái xưa may vá tỏ tường
Gái nay chỉ biết tìm đường shopping.
Gái xưa mới thật là xinh
Gái nay như thể ....." tinh tinh xổng chuồng ". (Tâm đắc, tâm đắc =]])
Gái xưa ăn nói diệu dàng
Gái nay ăn nói sỗ sàng thấy ghê.
Gái xưa vừa gặp đă mê
Gái nay nh́n kỹ vẫn chê như thường.
Gái xưa đâu biết trèo tường
Gái nay giận lẩy bỏ nhà theo trai.
Gái xưa làm lụng quen tay
Gái nay làm biếng khoanh tay ngồi nhìn...

Gái xưa thủ tiết thờ chồng
Gái nay thủ tiết thờ chồng ....theo trai.
Gái xưa dạ một , vâng hai
Gái nay mà bảo là quai cãi liền.
Gái xưa thùy mị thục hiền
Gái nay như mấy con điên ngoài đường.
Gái xưa may vá tỏ tường
Gái nay chỉ biết tìm đường shopping.
Gái xưa mới thật là xinh
Gái nay như thể ....." tinh tinh xổng chuồng ". (Tâm đắc, tâm đắc =]])
Gái xưa ăn nói diệu dàng
Gái nay ăn nói sỗ sàng thấy ghê.
Gái xưa vừa gặp đă mê
Gái nay nh́n kỹ vẫn chê như thường.
Gái xưa đâu biết trèo tường
Gái nay giận lẩy bỏ nhà theo trai.
Gái xưa làm lụng quen tay
Gái nay làm biếng khoanh tay ngồi nhìn...
Thượng đế sinh chi lắm các bà

Con gái bây giờ sao khác xưa
Còn tiền... vợ nói líu lo,

Nguồn: Namkblog
Đọc thêm..